Ước xuân này về quê ăn Tết
Khi những cơn mưa phùn kèm gió lạnh quất vào lùm chuối nơi chái bếp, cành đào phai bật tung lộc xanh mơn mởn và phiên chợ quê bắt đầu sớm hơn, kết thúc muộn hơn..., mình lại háo hức mong chờ Tết đến - để được lăng xăng phụ bố mẹ gói bánh chưng, rồi ngủ quên bên bếp than hồng đỏ rực chờ bánh chín; diện quần áo mới và vui chơi thỏa thích ở hội làng...
Ảnh minh họa |
Đêm giao thừa, mẹ lay dậy trong tiếng pháo râm ran khắp nơi. Xác pháo bay tả tơi trong không khí, nhuộm đỏ góc cổng nhà. Cả gia đình quây quần cúng tất niên, rồi ra sông lấy nước lộc về pha trà uống lấy may mắn đầu năm. Sáng mùng 1, mấy anh em nao nức chờ có người sang xông nhà để được đi chơi, được mừng tuổi những đồng tiền mới cáu cạnh thơm thơm mùi dầu in. Nhìn mặt ai cũng phơi phới vui vẻ, bao nhiêu bận rộn lo toan gạt sang một bên, nhường chỗ cho những ngày nghỉ ngơi thảnh thơi...
Xứ người làm gì có Tết Việt, vẫn phải đi làm nên chỉ cuối tuần, mới cùng bạn bè tụ tập làm những món ăn truyền thống để xua đi nỗi nhớ nhà, nhớ quê và sưởi ấm những nỗi niềm tha hương đang âm ỉ trong lòng...
Phải đón Tết cách nhà hơn nửa vòng trái đất, nhưng không khí Tết Việt đã tràn ngập khắp nơi. Những hình ảnh hoa đào, hoa mai cùng dòng chữ "Chúc mừng năm mới" xuất hiện khắp các trang báo mạng. Lòng chợt phấn chấn, háo hức lạ thường! Nhón chân sáo sau chiếc xe đẩy sắm đồ Tết trong siêu thị..., khác hẳn góc chợ quê nghèo nàn thủa nhỏ, mình mường tượng những cô, những chú, những ông bà, bác Tây bên cạnh... đang dự phiên chợ Xuân...
Lại một mùa xuân mới, lại một niềm ao ước giản dị - được ăn Tết quê, được sắm Tết với mẹ, được ra sông rửa lá dong trong làn nước lạnh ngắt với bố và phụ chị làm mứt, nấu thịt đông, muối dưa hành...
No comments:
Post a Comment